Trang sức nghệ thuật được tạo ra như thế nào
Storytelling Lalique và Picasso là một trong những nhà sản xuất ban đầu của trang sức nghệ thuật, và hiện nay rất nhiều nhà thiết kế đương đại đang tạo ra các phiên bản của riêng họ.
Theo chiều kim đồng hồ từ trái qua: một chiếc vòng cổ của Lola Brooks, hoa tai Carina Shoshtary và một chiếc trâm Anya Kivarkis, tất cả đều được xem tại phòng trưng bày trang sức đương đại của Sienna Patti ở Lenox, Mass.Credit ... Ảnh của Lauren Lancaster cho The New York Times
“Tác phẩm đầu tiên tôi thấy là Picasso Grand Faune,” cô Waterfall nói.
Giống như các nghệ sĩ khác như Alexander Calder, Salvador Dalí và Man Ray, Pablo Picasso rất thích trang sức. Để làm mặt dây chuyền Grand Faune, Picasso đã làm việc với thợ kim hoàn François Hugo, người đã làm bất tử khuôn mặt trông có vẻ xấu xí của sinh vật nửa người, nửa dê bằng vàng 23 karat. Những người đàn ông đã làm ra 20 chiếc, một trong số đó (số 7) thuộc về Crawfords.
Vào giữa tháng 10, mặt dây chuyền đó được bán với giá $ 62.813 tại “Wearable Art: Jewels From the Crawford Collection”, một đợt giảm giá đáng chú ý của Bonhams bao gồm 314 món đồ trang sức của một số nhà chế tác quan trọng nhất của thế kỷ 20 - bao gồm các nhà hiện đại Art Smith và Margaret De Patta, thợ kim hoàn người Hopi Charles Loloma và thợ kim hoàn bạc William Spratling, người Mỹ sinh ra ở Mexico. Với tổng giá trị 1,7 triệu đô la, vụ mua bán này là bộ sưu tập trang sức đầu tiên của một chủ sở hữu được giới thiệu tại phiên đấu giá. Bonhams đã lên kế hoạch bán đồ trang sức nghệ thuật lần thứ hai cho mùa thu năm sau.
Cô Waterfall nói: “Tôi thực sự kinh ngạc trước câu trả lời đó. "Nhưng chúng ta mới chỉ ở bước đầu."
Cô Waterfall đang đề cập đến một phân khúc đang phát triển của thị trường trang sức - đôi khi được gọi là “trang sức nghệ thuật” - tập trung vào những món đồ độc nhất vô nhị, không phải lúc nào cũng sử dụng những vật liệu quý giá để truyền đạt ý nghĩa.
Trang sức nghệ thuật bắt nguồn ít nhất là từ đầu thế kỷ 20, khi bậc thầy theo trường phái Tân nghệ thuật René Lalique thách thức các quan niệm truyền thống về sự quý giá bằng cách kết hợp thủy tinh và sừng vào các sáng tạo của mình. Trong những năm gần đây, một làn sóng quan tâm từ những người phụ trách bảo tàng, nhà sưu tập và người trưng bày, chưa kể đến thị trường thứ cấp đang phát triển, đã một lần nữa thu hút sự chú ý về thị trường ngách này.
Sienna Patti, người sáng lập phòng trưng bày đồ trang sức đương đại cùng tên ở Lenox, Mass., Giải thích động lực đằng sau đồ trang sức nghệ thuật một phần là một cuộc tìm kiếm tập thể về tính xác thực. Cô nói: “Thế hệ trẻ muốn thứ gì đó có cảm giác như thật. "Mua thứ gì đó được sản xuất hàng loạt thường ít hấp dẫn hơn."
Gần đây, mối quan tâm đó đã được các trọng tài văn hóa, chẳng hạn như các nhà sản xuất của "Craft in America", một loạt phim của PBS, có tập mới về đồ trang sức bắt đầu phát sóng vào ngày 4 tháng 11 và các tổ chức như Bảo tàng Nghệ thuật Cincinnati, cuộc triển lãm có tựa đề “Simply Brilliant: Nghệ sĩ-Trang sức của những năm 1960 và 1970” sẽ được trưng bày hết ngày 6 tháng 2.
Triển lãm của Bảo tàng Nghệ thuật Cincinnati “Đơn giản là rực rỡ: Nghệ sĩ-Trang sức của những năm 1960 và 1970” đến hết ngày 6 tháng 2. Bảo tàng Nghệ thuật Cincinnati
Một chiếc vòng cổ bằng ngọc trai của Barbara Anton, vào khoảng năm 1968, là một phần của cuộc triển lãm tại Bảo tàng Nghệ thuật Cincinnati. Bảo tàng Nghệ thuật Cincinnati, Bộ sưu tập của Kimberly Klosterman, Ảnh của Tony Walsh
Nghệ nhân làm đồ trang sức
Louisa Guinness, người có phòng trưng bày ở London, cho biết: “Các họa sĩ và nhà điêu khắc đã tạo ra bước đột phá vào đồ trang sức,” bao gồm các nghệ sĩ thế kỷ 20 như Picasso, Calder và Max Ernst và các nhà chế tác đương đại như Anish Kapoor, Antony Gormley và Ed Ruscha.
Bà Guinness nói: “Calder là "cái được" trong thế giới này. Bà chỉ ra nhà điêu khắc người Mỹ là nghệ sĩ hiếm hoi tự làm đồ trang sức cho riêng mình, thay vì gia công sản xuất cho một xưởng.
“Ông liên tục có một cặp kìm trong túi,” bà nói. “Khi bạn đến thăm nhà ông, ông sẽ hí hoáy với chiếc ngăn kéo đựng đồ bằng bạc, và thể nào cũng sẽ có một chiếc trâm xinh đẹp đang chờ bạn với tên viết tắt của ông. Ông ấy đã làm ra 1.800 tác phẩm từ chủ yếu là bạc hoặc đồng thau, tất cả đều được tổ chức của ông lưu trữ rất tốt ”.
Bà Guinness cho biết khi mở phòng trưng bày vào năm 2003, bà đã có một quyết định tỉnh táo là tập trung vào các nghệ sĩ giỏi, những người đã lấn sân sang lĩnh vực trang sức, dù chỉ trong một thời gian ngắn, bà đã có một quyết định sáng suốt. “Tôi muốn được biết đến vì một thứ thôi,” bà nói.
Mặt dây chuyền Grande Faune của Pablo Picasso, bằng vàng 23 karat, đã bán được nhiều tiền trong một cuộc đấu giá Bonhams gần đây.
“Phải nói rằng, bây giờ, gần 20 năm trôi qua, tôi đã mở rộng hơn một chút,” bà nói thêm. “Tôi tổ chức một buổi triển lãm vào dịp Giáng sinh hàng năm, tôi sẽ chọn những người thợ kim hoàn là nghệ sĩ, không phải nghệ sĩ là thợ kim hoàn. Nhưng tôi sẽ chỉ mua hoặc đại diện cho những người làm tác phẩm một lần duy nhất hoặc các phiên bản giới hạn. ”
Những người thợ kim hoàn làm nghệ thuật
Bà Guinness không phải là người duy nhất cởi mở hơn với khái niệm thợ kim hoàn là nghệ sĩ.
Cynthia Amnéus, người phụ trách chính kiêm phụ trách mảng thời trang, nghệ thuật và dệt may tại Bảo tàng Nghệ thuật Cincinnati, cho biết: “Các viện bảo tàng đang dần tiếp cận với tính nghệ thuật liên quan đến chế tác đồ trang sức.”
Lấy khoảng 120 chiếc được trưng bày trong triển lãm “Simply Brilliant” của bảo tàng, dựa trên bộ sưu tập đồ trang sức những năm 1960 và 1970 thuộc sở hữu của Kimberly Klosterman, một người gốc Cincinnati, cho biết bà đã khám phá ra tình yêu của mình với những người thợ kim hoàn độc lập của thời đại - bao gồm cả Andrew Grima, Gilbert Albert, Arthur King, Jean Vendome và Barbara Anton - khi tham gia một khóa học về trang sức của Sotheby ở London vào giữa những năm 1990.
Tác phẩm trang sức nghệ thuật bởi Mike Edelman
Bà Klosterman nhớ lại: “Vào thời điểm đó, việc tìm kiếm đồ trang sức của các nghệ nhân-thợ kim hoàn không hề dễ dàng. Các hội chợ nghệ thuật hoàn toàn không trưng bày nó. Tôi sẽ tìm những tác phẩm lẻ và mua chúng từ những thứ mà một số đại lý gọi là 'Những chiếc hộp to và xấu xí.' Tôi đã cố gắng giải cứu chúng trước khi chúng bị loại bỏ. "
Mặc dù những thợ kim hoàn mà bà Klosterman thu hút đã đạt được thành công về mặt thương mại và quan trọng trong thời của họ (chẳng hạn như Grima là người yêu thích của Công chúa Margaret), việc sử dụng các vật liệu truyền thống như vàng chỉ là thứ yếu trong tầm nhìn nghệ thuật của họ. Họ thường tìm cách khơi gợi sự tự nhiên bằng cách tạo họa tiết cho kim loại của mình và tránh xa kim cương để ưu tiên sử dụng các vật liệu đá không phổ biến, đôi khi là đá quý thô.
Bà Amnéus nói: “Khi bạn đọc các cuộc phỏng vấn với những nghệ sĩ này, họ nói về bản thân họ trước tiên với tư cách nghệ sĩ, thứ hai là thợ kim hoàn”.
Khi nghe Melanie C. Grant, biên tập viên, nhà tạo mẫu và tác giả của cuốn sách “Coveted: Art and Innovation in High Jewelry,” có trụ sở tại London, kể lại, khoảng cách lịch sử ngăn cách hai thế giới đang dần thu hẹp lại.
Bà Grant nói: “Vào những năm 2020, bạn có sự kết hợp của các nghệ nhân trang sức đặc biệt làm việc trên các chất liệu thú vị. Điều đó đã lên đến đỉnh điểm khi mà các phòng trưng bày và nhà sưu tập, nguồn sống của mỹ thuật, thực sự coi đây là tác phẩm mỹ thuật.”
Chiếc trâm năm 1969 của Andrew Grima với tourmaline dưa hấu, vàng và kim cương cũng được trưng bày tại Cincinnati.Bảo tàng Nghệ thuật Cincinnati, Bộ sưu tập của Kimberly Klosterman, Ảnh của Tony Walsh
Bà đề cập đến một số thợ kim hoàn được săn đón và sưu tầm nhất trên thị trường, bao gồm Joel Arthur Rosenthal, còn gọi là JAR, một người Mỹ ở Paris, người ban đầu “đã làm thứ gì đó với màu sắc, tỷ lệ và kết cấu để thay đổi những gì có thể đối với nhiều nhà thiết kế”, bà nói.
Nhà kim hoàn James Taffin de Givenchy ở New York; Wallace Chan, nhà sản xuất kim hoàn và chạm trổ có trụ sở tại Hồng Kông; thương hiệu do gia đình sở hữu Hemmerle ở Munich; và Jacqueline Rabun, “một người theo chủ nghĩa tối giản hiện đại có trụ sở tại L.A.,” cũng đứng đầu danh sách của bà Grant.
Thợ kim hoàn đương đại
Ngoài ra, chúng ta cũng có những thợ kim hoàn hiện đại, những người không giống như những thợ kim hoàn cao cấp được đề cập ở trên, sử dụng những đồ vật và vật liệu tầm thường được tìm thấy để kể những câu chuyện về bản thân và thế giới xung quanh.
Susan Cummins, người sáng lập và chủ tịch Hội đồng quản trị của Diễn đàn trang sức nghệ thuật phi lợi nhuận và đồng tác giả của cuốn sách năm 2020 "In Flux: American Jewelry and the Counterculture cho biết:“ Họ sẽ sử dụng gỗ hoặc vỏ sò hay nhiều thứ không có giá trị nội tại . ” "Giá trị của tác phẩm đến từ ý tưởng hoặc kỹ năng của họ trong việc tạo ra nó."
Cô kể tên một số nghệ sĩ được giới phê bình đánh giá cao có tác phẩm mà cô ngưỡng mộ, bao gồm Gijs Bakker đến từ Hà Lan; Joyce Scott, một thành viên MacArthur năm 2016 tại Baltimore; và Dorothea Prühl, một thợ điêu khắc gỗ tài năng đến từ Đức, được biết đến với những chiếc vòng cổ ấn tượng, lấy cảm hứng từ thiên nhiên.
Nhiều chuyên gia trong lĩnh vực này cũng nhắc đến Lola Brooks ở Atlanta, người có tác phẩm rất đa dạng. Bà Patti nói: “Cô lấy cảm hứng từ chất lượng đường nét của đồ trang sức, sự hoài cổ và tình cảm. Tác phẩm của cô có thể rất quá khổ hoặc thực sự nhỏ, và thường có sự hài hước trong đó, nhưng cô vẫn đang sử dụng các kỹ năng truyền thống.”
Vòng dát vàng và đá từ Charles Loloma. Bonhams
Sợi dây thống nhất giữa tất cả các xưởng kim hoàn khác nhau này là mong muốn đưa cho tác phẩm của mình một ý nghĩa, kết quả là những món đồ trang sức có tuyên ngôn táo bạo coi thường những lý tưởng thẩm mỹ truyền thống và đôi khi khó có thể đeo được.
Những món đồ trang sức của họ có “nội dung chính trị và xã hội học - chúng đề cập đến các vấn đề về giới tính, chủng tộc và tình dục”, Toni Greenbaum, một nhà sử học nghệ thuật ở New York và là tác giả của cuốn sách “Messengers of Modernism: American Studio Jewelry 1940-1960” cho biết. "Đồ trang sức của họ có ý nghĩa hơn việc sử dụng như một phụ kiện."
Không có đáng ngạc nhiên khi những khách hàng mua những món đồ như vậy không phải là những người mua đồ trang sức điển hình.
“Khách hàng của tôi không quan tâm đến thời trang hoặc xu hướng,” Lisa M. Berman, một người ủng hộ trang sức nghệ thuật đương đại và nhà trưng bày trang sức có trụ sở tại Laguna Beach, Calif., triển lãm Sculpture to Wear của cô đi quanh các sự kiện ở Nam California. "Họ đam mê khám phá, đi du lịch, và họ quan tâm đến việc truyền tải thông điệp không lời bằng một món đồ trang sức."
Sienna Patti tại phòng trưng bày của cô. Cô nói: “Thế hệ trẻ muốn thứ gì đó có cảm giác như thật. “Mua thứ gì đó được sản xuất hàng loạt ít hấp dẫn hơn.” Lauren Lancaster cho The New York Times
Khám phá trang sức nghệ thuật
So với đồ trang sức mỹ nghệ truyền thống, đồ trang sức nghệ thuật rẻ hơn đáng kể. Bà Cummins nói: “Bạn có thể mua một món đồ trang sức nghệ thuật thực sự tốt với giá dưới 5.000 đô la. Và bạn có thể mua rất nhiều tác phẩm từ những thợ kim hoàn vĩ đại nhất trong lĩnh vực này với giá từ 20.000 đến 25.000 đô la.”
Để làm quen với thể loại này, các chuyên gia khuyên những người mới đến đọc sách, truy cập trang web của Diễn đàn Trang sức Nghệ thuật và theo dõi các nghệ sĩ trên Instagram. Họ cũng tư vấn tham dự các hội chợ nghệ thuật và thiết kế như Salon Art + Design ở New York; Hội chợ Mỹ thuật Châu Âu, hay còn được gọi là TEFAF, ở Maastricht, Hà Lan và New York; và Design Miami.
Tuy nhiên, nếu muốn tự học, nhìn thấy những tác phẩm này trực tiếp vẫn là tốt nhất. Tại Mỹ, Ornamentum ở Hudson, N.Y. và phòng trưng bày của bà. Patti ở Massachusetts được đánh giá cao. Phòng trưng bày Atta ở Bangkok và ở New Zealand, Fingers và The National cũng vậy.
Salvador Dali, Con mắt của thời gian. Trâm cài men bạch kim, kim cương, hồng ngọc màu xanh lam với bộ chuyển động đồng hồ Movado cơ học. Được bán với giá 300.000 đô la qua Sotheby's (tháng 5 năm 2017).
Ở châu Âu, Galerie Marzee ở thành phố Nijmegen của Hà Lan, cách Amsterdam khoảng 90 phút lái xe về phía Đông Nam, được nhiều người coi là nơi trưng bày trang sức nghệ thuật đương đại tốt nhất trên thế giới. Được thành lập vào năm 1979 bởi Marie-José van den Hout, phòng trưng bày trải rộng trên bốn tầng, trong đó có một tầng dành riêng cho bộ sưu tập cá nhân của bà van den Hout với khoảng 2.000 tác phẩm.
“Nó không mang tính thương mại và bạn khó có thể kiếm sống bằng loại trang sức này,” bà van den Hout nói. “Đôi khi mọi người nói,“ Tại sao bạn không bán đồ trang sức phổ biến hơn? ”Nhưng tiếc rằng, đối với tôi, điều đó không quá thú vị.”
Bài dịch: Nhi Nguyễn. Bản quyền thuộc về Fashionnet, vui lòng ghi rõ nguồn khi muốn sao chép.
________________________________________________
Art Design Center
vietnamcolor.vn - fashionnet.vn
Contact: 0903788646 - 0903975081
Email: Huongcolor.gstudio@gmail.com
Office: Vietthi Company Limited (Vietnam Vision)
30, C18 Street, ward 12, Tan Binh District – Hochiminh City
Pro Creative Course I Khóa học Art, Design, Creativity, Writing, Storytelling: 6 buổi/tháng (cho mỗi môn học): Học viết, thiết kế, vẽ và tìm hiểu lịch sử nghệ thuật, phương pháp tư duy, xây dựng giá trị cốt lõi của sáng tạo. Những bài giảng tạo ra những gợn sóng xung động trong tâm trí và trái tim, giúp bạn tìm thấy những nguyên tắc dẫn lối tài năng của mình đến với cái đẹp và sự sáng tạo. Khoá học là một cuốn sách hướng dẫn hành trình trải nghiệm. Đây là lời mời hít thở bầu không khí nghệ thuật tại G Studio để bạn cảm nhận cái đẹp từ cuộc sống, thiên nhiên và tâm hồn.
HuongColor I người sáng lập G Studio là nhà thiết kế, họa sĩ và giám đốc sáng tạo, biên tập tạp chí thời trang. 1996 tốt nghiệp ngành Thiết kế tại Hanoi University of Industrial Fine Art (UIFA), sau đó Huongcolor trở thành giám đốc sáng tạo của tạp chí Đẹp. 2007 cô sáng lập công ty truyền thông, quảng cáo Vietnam Vision (Vietthi Company Limited). Năm 2010, cô được bổ nhiệm giám đốc nội dung của Elle Magazine. 2016 sáng lập Vietnam Designer Fashion Week (VDFW). 2021 thành lập G_studio tư vấn chiến lược và định hướng sáng tạo, hoạt động trong lĩnh vực truyền thông, thiết kế, nghệ thuật.