Phần 2: Bước đầu của một giám tuyển nghệ thuật
Art I Design_Study Về cơ bản, bạn có thể trả lời rằng một giám tuyển nghệ thuật có trách nhiệm trông nom một bộ sưu tập hội họa và tổ chức các buổi triển lãm. Nhưng nếu bạn bị kẹt ở trên một chuyến bay đêm dài 42 tiếng, đây là một bối cảnh mà bạn có thể dùng để mô tả về nghề này.
Đây là tuyển tập bài viết hướng dẫn tất cả những gì bạn cần biết để trở thành một Giám tuyển Nghệ thuật chuyên nghiệp, biên soạn bởi nhà xuất bản Fabjob và lược dịch bởi Fashionnet. Qua các bài viết này chúng tôi sẽ cung cấp cho bạn những công cụ và kĩ thuật cần thiết để bước vào thế giới nghệ thuật và làm việc tại bảo tàng hoặc làm việc độc lập.
Vậy các giám tuyển nghệ thuật thực sự phải làm gì? Đây là câu hỏi mà bạn sẽ nghe từ bạn bè, người thân, những người lạ, người ngồi cạnh bạn trên máy bay, và bác sĩ của bạn khi bạn phải điền những cái đơn phiền toái. Khi những đứa trẻ được hỏi về nghề mà chúng muốn trở thành khi lớn lên, rất ít sẽ trả lời “giám tuyển nghệ thuật”.
Về cơ bản, bạn có thể trả lời rằng một giám tuyển nghệ thuật có trách nhiệm trông nom một bộ sưu tập hội họa và tổ chức các buổi triển lãm. Nhưng nếu bạn bị kẹt ở trên một chuyến bay đêm dài 42 tiếng, đây là một bối cảnh mà bạn có thể dùng để mô tả về nghề này.
Ghi chú: Câu chuyện cực kì cuốn hút sau đây được dựa trên nửa thật nửa hư cấu.
Khởi đầu: Làm trợ lý giám tuyển nghệ thuật
Giả sử bạn vừa mới tốt nghiệp đại học với một bằng cấp cao (ví dụ như tiến sĩ hay thạc sĩ) trong lịch sử hội họa từ những năm 1920 đến những năm 1940. Bạn được nhận làm trợ lý giám tuyển nghệ thuật tại Bảo tàng Nổi tiếng (một bảo tàng hư cấu, thường được nói tắt thành BTNT bởi các nhân viên ở đó). Vào ngày đầu tiên trong công việc, giám tuyển nghệ thuật tiền bối gọi bạn vào văn phòng của ông/bà ấy và nói, “Một người buôn tranh địa phương đưa ra đề nghị chúng ta nên mua một bộ sưu tập gồm 10 bức tranh mà bà ấy nghĩ rằng có niên đại từ những năm 1920 hoặc 1930. Hãy đi tìm hiểu và xem chúng ta có thực sự muốn những bức tranh đó trong bộ sưu tập của chúng ta.”
Bạn đi tới phòng trưng bày của người buôn tranh và ngó nghiêng các bức tranh đấy. Đeo một đôi găng tay cotton trắng để không vô tình đánh dấu hay để lại những vết bẩn từ các ngón tay lên mảnh giấy, bạn từ tốn xem qua từng bức tranh, để ý thấy rằng mỗi bức tranh đều có một dòng chữ nhỏ được ghi ở góc dưới cùng bên phải: “G.W. cho P.P.” Trong lúc bạn đang xem qua một lượt các bức tranh, người buôn tranh cho phép bạn chụp ảnh (làm ơn, không flash!) mỗi bức tranh để có thể lấy làm tư liệu khi bạn quay trở lại văn phòng. Bạn cũng viết xuống một vài dòng mô tả và một vài ghi chú trong lúc bạn nghiên cứu các tác phẩm.
Quay trở lại bảo tàng, bạn bắt đầu sắp xếp lại các bức ảnh của tác phẩm. Nét vẽ của các bức tranh đều rất tròn trịa, nhưng vẫn chi tiết. Chủ thể của gần như tất cả tác phẩm đều là các giai đoạn khác nhau của một ngày trong mùa vụ gặt hái, bao gồm cả cảnh những người đàn ông sử dụng máy cày và cảnh dọn dẹp để bắt đầu ăn tối. Những người phụ nữ và trẻ con thì ở trong bếp chuẩn bị bữa ăn và giặt giũ quần áo. Trang bị cho mình các bức ảnh kỹ thuật số, bạn đi tới thư viện.
“G.W., G.W., G.W.,” bạn liên tục lẩm bẩm trong lúc đi qua dãy sách về lịch sử hội họa. Và bạn đã tìm thấy nó: một loạt các cuốn sách về họa sĩ người Mỹ vĩ đại đó. “Grant Wood!” bạn hét lên.
Sự thật thú vị: Grant Wood (Mỹ, 1891 - 1942) là một họa sĩ theo trường phái chủ nghĩa khu vực Bắc Mỹ vừa chế nhạo và sau đó tôn kính văn hóa và lịch sử của Mỹ trong các tác phẩm của ông. Bức tranh nổi tiếng nhất của ông ấy là American Gothic (1930) trong bộ sưu tập riêng trong Viện Nghệ thuật của Chicago, vẽ về một người đàn ông có vẻ mặt nghiêm trọng cầm một cái chĩa cạnh đứa con gái của ông ấy, đứng trước căn nhà của họ và để lộ ra một khung cửa sổ phong cách Gothic.
Viện Nghệ thuật của Chicago
Bạn nhanh chóng lấy ra tất cả các cuốn sách và bắt đầu lục qua các trang giấy để tìm các bức ảnh tương tự. Bạn tìm thấy một bức tranh tường tại thư viện của ISU (viết tắt cho Đại học tỉnh Iowa) trông na ná với chủ thể, nhưng không giống hoàn toàn, nên bạn kiểm tra các cuốn sách liên quan rồi quay trở lại với BTNT (dừng chân ở một tiệm cà phê gần đó để nạp lại năng lượng).
Với một cốc cà phê trong tay, bạn dành cả buổi chiều và mấy ngày sau đó (dĩ nhiên là xen kẽ giữa các việc làm khác của bạn, như viết tiêu đề cho các buổi triển lãm sắp tới và gọi cho một họa sĩ để xác nhận về một buổi workshop mà cô ấy sẽ làm về kỹ thuật ghép ảnh) đọc đi đọc lại các cuốn sách và tìm trên Internet về Grant Wood và những bức ảnh của ông về nông dân và các cảnh gia đình. Nhìn vào trang web thư viện của ISU, dường như các bản phác thảo này ít nhất cũng có vẻ liên quan đến các bức tranh tường tại trường.
Bạn quyết định bắt đầu một cuộc trò chuyện qua thư điện tử với một giám tuyển nghệ thuật trong phòng ban nghệ thuật của trường, và họ có đưa ra đề nghị trao đổi một vài bức ảnh của bạn với rất nhiều các bức ảnh khác về bức tranh tường được vẽ vào những năm 1930. Bạn lục qua những tấm ảnh được đính kèm trong bức thư điện tử và úm ba la, khoảnh khắc tuyệt vời của sự khám phá. Một trong những bức tranh của một bé gái đang bóc vỏ cam chắc chắn nhìn rất giống với một bản phác thảo cho bức tranh tường “Nữ công Gia chánh” mà có trên cầu thang ở hành lang trong tòa nhà cũ của thư viện.
Sự thật thú vị: Đúng rồi đấy, thư viện của ISU thực sự có một bức tranh tường của Wood, nhưng hình ảnh của bé gái đó không tồn tại. Thực chất thì… chưa tồn tại. Điều đó sẽ phụ thuộc vào BẠN để tìm ra nó.
Nhưng tại sao lại có những chữ ký tắt G.W. và P.P. trên những bức tranh? Bạn gửi câu hỏi này qua email cho người giám tuyển nghệ thuật tại trường đại học, và họ kiểm tra lại tất cả các thông tin họ có về những bức tranh tường, nhưng không tìm thấy gì, họ viết. Không có bất cứ thông tin gì về người “P.P.” Nên bạn quyết định xem các tài liệu của Grant Wood tại Kho lưu trữ Hội họa Mỹ của Viện Smithsonian.
AAA (viết tắt cho Kho lưu trữ Hội họa Mỹ)
AAA là một kho lưu trữ các tài liệu của họa sĩ, bao gồm tất cả mọi thứ từ nhật ký tới tờ rơi triển lãm tới các hóa đơn từ luật sư. AAA từng là nguồn thông tin chính cho luận văn của bạn “Chân váy và Giấc mơ Nước Mỹ: Hình ảnh của những nữ thợ may vào những năm 1930,” và họ mới số hóa một phần bộ sưu tập của họ và đăng lên web (rất là tiện lợi, vì bạn đang cách hàng ngàn cây số với trụ sở của họ tại Washington, D.C.)
AAA có hơn 200 ghi chép về Grant Wood. Một ngày nào đó, khi bạn có một trợ lý giám tuyển nghệ thuật, bạn có thể hỏi người đó để lục lọi tất cả thông tin này, nhưng tới lúc đó thì sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào bạn thôi. Xuyên suốt 4 ngày bạn đọc lại các bức thư về nhà của Wood từ lúc ông ấy còn đang đi chu du ở châu Âu, xem qua các cuốn sổ phác thảo hài hước về mấy trò điên rồ của hàng xóm, và đọc các hóa đơn từ những chủ nợ trước khi bạn nhìn thấy bức thư từ “Mùa hè 1938” từ Grant Wood tới Pablo Picasso. Picasso? Picasso, có lẽ là họa sĩ vĩ đại nhất của thế kỷ thứ 20, người mà đã giới thiệu trường phái trừu tượng và chủ nghĩa biểu hiện và gần như là phản đề của sự tôn vinh về chủ nghĩa Bắc Mỹ của Wood? Ừ thì, đúng, đó là một bức thư cho Picasso. Và trong đó Wood viết “Thân gửi Pablo, cảm ơn vì những quả quýt clementine. Tôi không thể chỉ ăn một quả được. Để tỏ lòng biết ơn, tôi sẽ gửi một vài bản phác thảo của một đơn hàng gần đây. Hãy gửi thêm quýt, Grant.”
Sự thật thú vị: Quýt clementine tồn tại, nhưng mối quan hệ giữa Wood và Picasso thì khó có thể.
Bạn xông vào văn phòng của giám tuyển nghệ thuật tiền bối. “Người buôn tranh nói là họ đã mua những bức tranh này ở đâu?” bạn hỏi. “Tại một chợ trời ở Pháp,” ông/bà ấy trả lời. Bạn mỉm cười và quay trở lại với máy tính của mình để viết một Báo cáo Cân nhắc Mua bán cho hội đồng quản trị. Hội đồng của bảo tàng phải phê duyệt tất cả đơn hàng và quà tặng được gửi tới bảo tàng. Các báo cáo này sẽ tóm tắt tác phẩm nghệ thuật và tại sao nó nên được đưa vào bộ sưu tập riêng của bảo tàng. Đây là bản báo cáo của bạn:
Bạn đưa bản báo cáo này cho giám tuyển nghệ thuật tiền bối, và ông/bà ấy trình bày nó cùng với những bức tranh vào buổi họp hội đồng tiếp theo. Tất cả đều nhất trí; phấn khích về việc sở hữu các bức tranh của Wood, họ chấp thuận việc mua các bức tranh. Ngay hôm sau, giám tuyển nghệ thuật tiền bối dẫn bạn tới phòng trưng bày của người buôn tranh để mua những bức tranh và đem nó về bảo tàng.
Nguồn: FabJobBài dịch: Nguyễn Khôi Nguyên, bản quyền thuộc Vietthi The Art of Design, vui lòng ghi rõ nguồn khi muốn sao chép.
________________________________________________
Art Design Center
vietnamcolor.vn - fashionnet.vn
Contact: 0903788646 - 0903975081
Email: Huongcolor.gstudio@gmail.com
Office: Vietthi Company Limited (Vietnam Vision)
30, C18 Street, ward 12, Tan Binh District – Hochiminh City
Pro Creative Course I Khóa học Art, Design, Creativity, Writing, Storytelling: 6 buổi/tháng (cho mỗi môn học): Học viết, thiết kế, vẽ và tìm hiểu lịch sử nghệ thuật, phương pháp tư duy, xây dựng giá trị cốt lõi của sáng tạo. Những bài giảng tạo ra những gợn sóng xung động trong tâm trí và trái tim, giúp bạn tìm thấy những nguyên tắc dẫn lối tài năng của mình đến với cái đẹp và sự sáng tạo. Khoá học là một cuốn sách hướng dẫn hành trình trải nghiệm. Đây là lời mời hít thở bầu không khí nghệ thuật tại G Studio để bạn cảm nhận cái đẹp từ cuộc sống, thiên nhiên và tâm hồn.
HuongColor I người sáng lập G Studio là nhà thiết kế, họa sĩ và giám đốc sáng tạo, biên tập tạp chí thời trang. 1996 tốt nghiệp ngành Thiết kế tại Hanoi University of Industrial Fine Art (UIFA), sau đó Huongcolor trở thành giám đốc sáng tạo của tạp chí Đẹp. 2007 cô sáng lập công ty truyền thông, quảng cáo Vietnam Vision (Vietthi Company Limited). Năm 2010, cô được bổ nhiệm giám đốc nội dung của Elle Magazine. 2016 sáng lập Vietnam Designer Fashion Week (VDFW). 2021 thành lập G_studio tư vấn chiến lược và định hướng sáng tạo, hoạt động trong lĩnh vực truyền thông, thiết kế, nghệ thuật.